hannasam
Tổng số bài gửi : 4 Join date : 10/11/2009 Đến từ : 9/7
| Tiêu đề: hihihehe cùng hannasam Wed Jan 27, 2010 3:10 am | |
| Hy sinh vì khoa học Cô giáo dặn mỗi học sinh mang theo một số đồ dùng hiện đại trong gia đình đến lớp để minh họa cho buổi học sắp tới mang chủ đề: "Cuộc sống hiện đại". Hôm sau, cô giáo đề nghị từng em giới thiệu vật dụng mà mình mang theo.
Admin mang đến máy Sony Walkman.
Sam mang theo cái mở đồ hộp chạy điện và biểu diễn với một hộp thịt.
- Còn Hanna, em mang gì đến vậy? - cô giáo hỏi.
- Em mang máy trợ tim của ông nội ạ!
- Thôi chết, thế ông có mắng em không?
- Không ạ! Ông chỉ "ặc... ặc" hai tiếng thôi mà.
Ai biểu "dại" chưa tới
Sau chiến dịch "Mùa hè xanh", các chiến sĩ đã trở về "đơn vị gốc". Một sinh viên ở TP. HCM đã nhận được lá thư cảm ơn của một "em gái miền Tây" gửi đến. Trong thư có đoạn viết:
- "... Hè qua củn nhờ anh dại cho em biết độc xách, biết coi báo, dí biết viết thơ, em man ơn anh giữ lắm... Em có một cái mông ướt niếu xang năm anh dìa đây nữa, em xẽ cho anh ăn... trái xầu riêng hột lép côm dàng thôm lắm!".
Đọc tới đây, anh SV nọ đổ mồ hôi hột. Thằng bạn đọc ké, cười rầm rầm:
- "... Cái mông ướt, trời ơi, cái mông ướt!".
o O o Chuyện trong lớp học
Trong giờ học, cô Danh giảng cho học sinh về hộp sọ:
- Đây là một mẫu sọ khỉ đặc biệt. Trong thị trấn của chúng ta chỉ có hai chiếc. Một chiếc trong viện bảo tàng và một chiếc của tôi.
Rất hợp lý
[size=13]Hai sinh viên gặp nhau:
- Thằng Khánh vừa nhập viện đấy. Tao với mày mua bánh mì đến thăm nó nhé!
- Cái gì?
- Thế đến thăm người ốm người ta thường mang theo những gì?
- Thì cam, đường, sữa...
- Đấy! Bánh mì mà chấm sữa thì tuyệt! Mà nó thì khối đứa mang sữa tới thăm rồi, mang bánh mì đến là đúng điệu nhất!
o O o Lại chuyện thi cử
[size=13]Ông bố nói với con trai:
- Bố thật không ngờ là con lại thi trượt kỳ này!
- Con thi trượt, nhưng con lại phát hiện mình có khả năng đặc biệt bố ạ!
- Khả năng gì?
- Ngoại cảm, thưa bố! Con biết trước là thế nào mình cũng thi trượt ạ!
o O o
Trong giờ kiểm tra toán, Michael và nhiều sinh viên không làm được bài tập. Giảng viên muốn an ủi, nên nói với mọi người :
- Cô ra bài tập này làm các em vất vả quá phải không?
- Thưa cô, chúng em chỉ áy náy là cô sẽ vất vả với một số định luật mới được phát minh trong bài kiểm tra, chứ bọn em thì không sao ạ! - Michael thản nhiên trả lời.
Chữ bác sĩ
Một bác sĩ kê toa cho bệnh nhân nọ. Chữ ông ta viết khó xem tới mức bệnh nhân này đã dùng toa thuốc đó để đi xe buýt miễn phí trong hai năm, đi xem hát một lần, xem đá bóng một lần. Thậm chí anh này còn đưa nó cho sếp xem, khiến sếp tưởng là thư tay của ai đó nên vội tăng lương cho anh ta. Đặc biệt, con gái bệnh nhân đã chơi piano từ toa thuốc này mà được học bổng vào nhạc viện.o O o Đang học tiết 5 bỗng thầy Bộ quay xuống hỏi lớp 9/7: - Học nãy giờ, các em có cảm thấy đói bụng không? - Có ạ, đói quá thầy ơi! - Thầy cho phép các em nghĩ đến món ăn thích nhất. Một phút thôi đấy nhé! Tí học làm văn Hồi còn đi học tiểu học, Tí rất thích làm văn. Một hôm, Tí được cô giáo ra bài tập về nhà: Hãy tả con vật mà em nuôi.
Tí về bắt một con... rận nghiên cứu và tả con rận rất chi tiết, tất nhiên là cô giáo không hài lòng, cô bắt Tí làm lại bài văn là hãy tả con chó nhà em.
Tí bèn làm lại một bài văn như sau: "Nhà em có một con chó, con chó có nhiều lông, đã nhiều lông thì phải có rận, sau đây em xin tả con rận: ...." và Tí bắt đầu tả con rận
Cô giáo đọc bài văn, rất bực mình, liền bắt Tí làm lại lần nữa, lần này là tả con cá
Tí làm bài văn khác y như sau: "Nhà em có một con cá, con cá sống dưới nước nên nó có nhiều vảy. Nếu nó sống trên cạn chắc hẳn nó sẽ có nhiều lông, đã nhiều lông thì phải có rận, sau đây em xin tả con rận: ...."
Rồi một hôm, Tí lại được cô giáo cho ra bài tập về nhà làm: Hãy tả cô bé dễ thương mà em ngồi cạnh.
Tí bèn làm một bài văn như sau: "Em được may mắn ngồi cạnh một cô bé dễ thương và vô cùng láu lỉnh, Tóc cô bé dài mượt nên không có rận, Nhưng sau đây em xin được tiếp tục tả con rận: ...." và Tí lại bắt đầu tả con rận.
Lần khác, cô giáo ra một đầu đầu bài tập làm văn miệng tại lớp: "Hãy tả cảnh buổi sáng sớm".
Cả lớp yên lặng nghĩ bài. Sau 30 phút, Tí đã nhanh nhẩu xung phong đứng lên:
- Thưa cô! Em xin phát biểu.
- Nào! Mời em Tí!
- Thưa cô! Buổi sáng sớm mai, bố bắt em ra ngoài sân tập thể dục. Em nhìn thấy ông mặt trời hiện ra. Em thấy một con gà trống đuổi theo một con gà mái.
- Thế rồi thì sao? - cô giáo hỏi
-Thế rồi thì con gà trống bắt con gà mái cõng nó đi chơi!
- Thôi ngay!
- Em cũng bảo thôi nhưng nó vẫn không thôi.
- Im ngay!
- Nó không im ngay mà con trống lại còn gáy: ò ó o o o... con mái thì cúc cù cu cu...
Ngày khai trường, Ông Hiệu trưởng Hoang Đường nói chuyện với tất cả học sinh của trường. Ông nói: - Các em phải biết một điều, Đức là cái gốc của con người. Con người có thể thiếu tài nhưng không thể thiếu Đức. Xã hội tồn tại được là nhờ vào cái gốc, tức là cái đức.Tài có thể ví như cái áo, đức ví như cái quần. Không bận áo ở trần coi còn được, nhưng mặc áo mà chẳng bận quần thì khó coi ghê lắm.[/size] | |
|